Trong cùng lứa tuổi, một số trẻ em và thanh thiếu niên có xu hướng nghiện Internet nhiều hơn, và một nghiên cứu mới cho thấy tình trạng này thường xảy ra nếu trẻ bị trầm cảm, chống đối hoặc mắc bệnh rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) hay hội chứng sợ xã hội.
Mặc dù nghiện Internet không phải là chẩn đoán chính thức, tuy nhiên các dấu hiệu nguy cơ như sử dụng Internet quá nhiều để chơi game hay các mục đích khác ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày và khả năng ra quyết định. (Chẩn đoán đang được xem xét đưa vào phiên bản 2012 của Cẩm nang Chẩn đoán và Thống kê các Rối loạn Tâm thần, “Sổ tay” về bệnh tâm thần do Hiệp hội Tâm thần Hoa Kỳ xuất bản).
1. Việc gì quá cũng không tốt
Đã có nghiên cứu trước đây chỉ ra có 1,4% đến 17,9% thanh thiếu niên nghiện Internet. Theo khảo sát được công bố vào thứ Hai trên Archives of Pediatrics & Adolescent Medicine, tỷ lệ thiếu niên nghiện Internet ở các quốc gia phương Đông cao hơn so với ở phương Tây.
Trong cuộc khảo sát 2.293 học sinh lớp 7 tại Đài Loan, có 10,8% học sinh có biểu hiện của chứng nghiện Internet khi nhận lại số điểm cao trên thang đánh giá. Không có định nghĩa nhất định, nhưng nghiện Internet thường bao gồm các triệu chứng như dành nhiều thời gian lướt mạng (đặc biệt là nhiều thời gian hơn dự định), không thể kiểm soát việc sử dụng, quan tâm thái quá tới các hoạt động trực tuyến và xuất hiện các cảm giác thiếu hụt như lo lắng, buồn chán hoặc khó chịu nếu vài ngày không lên mạng.
Các nhà nghiên cứu từ Bệnh viện Đại học Y Cao Hùng, Đài Loan, đã nghiên cứu giới trẻ trong hai năm và thấy rằng ADHD và biểu hiện không thân thiện có liên quan đến chứng nghiện Internet ở trẻ em nói chung. Duy chỉ ở nữ, đây cũng báo hiệu trước chứng trầm cảm và ám ảnh xã hội.
Nam có nguy cơ nghiện Internet cao hơn nữ. Những ai sử dụng Internet hơn 20 giờ mỗi tuần, dùng mỗi ngày hoặc chơi game trực tuyến cũng có nguy cơ cao hơn.
2. Internet như một liệu pháp
Michael Gilbert, một thành viên cao cấp tại Trung tâm Tương lai Kỹ thuật số tại Trường Truyền thông Annenberg của Đại học Nam California, cho biết những phát hiện này không có gì đáng ngạc nhiên.
Ông cho biết: “Nghiên cứu chỉ ra rằng những đứa trẻ hiếu động hoặc được chẩn đoán mắc ADHD đang tìm lối thoát trên các trang web là điều dễ hiểu”. Bởi vì những đứa trẻ đó khao khát sự kích thích liên tục của các trò chơi video tốc độ nhanh và mạng xã hội tương tác.
Những đứa trẻ trầm cảm, tức giận cực đoan hoặc các vấn đề xã hội cũng dùng Internet như một liệu pháp. Gilbert nhận định: “Các em có thể dùng một hình đại diện hoặc một danh tính khác, và có thể liên hệ với những trẻ khác có cùng các vấn đề và không hòa nhập xã hội; các em không hoạt động theo những phương thức xã hội thông thường”.
Và mặc dù Gilbert không ngạc nhiên trước nghiên cứu này, ông thường xuyên nghiên cứu tác động của việc sử dụng điện thoại di động và Internet đến mối quan hệ gia đình, nhưng ông cho biết điều quan trọng là phải quan tâm đúng mực đến tình trạng này.
Ông cho phát biểu: “Khi nói chuyện, tôi không có cảm giác rằng các nhà trị liệu thực sự hiểu khái niệm nghiện Internet. Họ nghĩ nhiều hơn về các trang web đen hoặc các trang cá độ. Cộng đồng trị liệu vẫn chưa hiểu rõ được bản chất của nghiện Internet.”
3. Khả năng gây “dịch bệnh”
Nghiện Internet có thể không phổ biến ở Hoa Kỳ hoặc ít nhất là không được công nhận ở các nước châu Á. Chẳng hạn, vào năm 2008, một cuộc khảo sát tại Trung Quốc cho thấy hơn bốn triệu thanh thiếu niên dành hơn sáu giờ mỗi ngày trên mạng.
Dimitri A. Christakis, Bác sĩ Y khoa, thuộc Trung tâm Chăm sóc Sức khỏe Trẻ em, Hành vi và Phát triển ở Seattle cho biết nếu những đối tượng có nguy cơ cao như nhóm trẻ trong nghiên cứu tại Đài Loan được cho đủ thời gian và tiếp xúc với internet mà không theo sát sao, thì nghiện Internet có thể dễ dàng trở thành một trong những bệnh mãn tính nhất ở trẻ em tại Mỹ.
Trong thực tế, văn hóa của chúng ta đòi hỏi bản thân phải dành nhiều thời gian online. kết nối Wifi trong cửa hàng cà phê và Dù cho là BlackBerry hay iPhone thì đều cho phép truy cập Internet ở mọi nơi. Tiến sĩ Christakis, đồng tác giả của cuốn Con voi trong Phòng khách: Biến Tivi Trở nên Hữu ích cho con bạn có nói “Điều đó không khác gì việc bắt mọi người uống hai chai bia mỗi ngày hoặc dành 4 tiếng chỉ để đánh bạc”
4. Cha mẹ, bác sĩ và giáo viên có thể làm gì
Tuy nhiên, nghiện Internet ở các giới trẻ thường không được chú ý, bởi ngay chính các bậc phụ huynh hay cả bác sĩ nhi khoa cũng đang lướt mạng nhiều hơn mức họ nhận thức.
Tiến sĩ Christakis cho biết vì máy tính là cần thiết cho thanh thiếu niên, nên việc điều trị nghiện không thể chỉ đơn giản là né tránh việc lên mạng. Cha mẹ, giáo viên và chuyên gia y tế cần sớm xác định trẻ có nguy cơ cao và theo dõi việc sử dụng Internet của các em để ngăn chặn việc hình thành hành vi có vấn đề. Thời gian lướt mạng cũng cần phải được theo dõi, đặc biệt là đối với trẻ em có nguy cơ nghiện cao vì bị trầm cảm, ADHD hoặc các vấn đề xã hội.
Tiến sĩ cũng nói thêm. “Không thể khuyên răn một đứa trẻ không được sử dụng Internet giống như cách nói với một người nghiện rượu không được uống rượu nữa. Nhưng các bậc cha mẹ cần lưu tâm về những game trực tuyến đặc biệt gây nghiện. Các trò chơi cho phép phản hồi liên tục trong thời gian thực tiềm ẩn nguy cơ cao dẫn đến nghiện internet.”
Gilbert nói rằng các gia đình nên cố gắng biến Internet thành một phần lành mạnh trong cuộc sống gia đình. “Đặt máy tính ở nơi công cộng, như hành lang, có thể tích hợp Internet vào cuộc sống bình thường, thay vì biến nó trở thành thứ tách biệt và sử dụng trong bí mật”
Giáo viên và các chuyên gia chăm sóc sức khỏe cũng nên chú ý đến khả năng nghiện Internet, theo Tiến sĩ Christakis, đồng tác giả của một bài xã luận được xuất bản cùng với nghiên cứu. “Ý định của chúng tôi trong việc nêu lên mối quan ngại này không phải là báo động thực trạng mà là để cảnh tỉnh các bác sĩ nhi khoa về điều có thể trở thành một vấn đề sức khỏe quan trọng ở Mỹ trong thế kỷ 21”.